Xao xuyến Tháng Tư
Xao xuyến lắm tháng Tư ơi! Khi những bông gạo đỏ cuối cùng rụng xuống, cũng là lúc tháng Tư đã về. Những cơn gió cuối Xuân ẩm ướt mang theo những cơn mưa rào bất chợt. Nền trời chợt cao bổng xanh trong, nắng tươi tắn, nhẹ nhàng đổ dài trên những con đường hân hoan mùa cây thay lá. Cảm xúc giao mùa bâng khuâng đến lạ. Phố xá bừng lên một sắc trắng tinh khôi, dịu dàng và thuần khiết: Sắc hoa loa kèn. Đó là loài hoa mang thông điệp tháng Tư, loài hoa của hoài niệm, của thương nhớ...
Loa kèn xuống phố, rưng rưng giữa chốn đông người. Loa kèn phủ khắp đất trời, ẩn sâu trong lòng người một cảm giác rất khó gọi thành tên. Vẫn biết giao mùa là quy luật của tự nhiên, sao bỗng thấy mình còn nuối tiếc? Đi qua mùa Xuân tràn đầy sắc biếc, tháng Tư tuy dịu dàng nhưng cũng khiến chúng ta phải lắng thật sâu mới nghe được tiếng gió hát, tiếng mưa rơi, tiếng những mầm non cựa mình thức giấc.
Tháng Tư nhiều cung bậc, nhiều nỗi lo toan hối hả đời thường. Có một tháng Tư yêu thương, tháng Tư nhiều ngẫm ngợi. Ai đang chờ đợi, ai chẳng trở về? Mải miết triền đê những con diều no gió. Và đâu đó trong tháng Tư luyến nhớ, nắng cứ lên trong suốt dịu dàng. Tháng Tư mang mang, ngổn ngang bao điều trăn trở, nhẹ như hơi thở, loa kèn ấm áp kiêu sa. Rưng rưng chợt nhớ quê nhà, tháng Tư lập lòe bông lựu đỏ.
Hoa Loa Kèn xuống phố. Nguồn: internet
Ta chợt nhớ những ngày chưa cũ, miên man bao cảm xúc dại khờ. Thèm nghe một lời ru ầu ơ, kẽo cà tiếng võng. Rặng tre xao động, ngả nghiêng đón gió trưa hè. Chật trời tiếng ve, nồng nàn sắc nắng. Ta chẳng nhớ bao lần nghe cha mắng, bởi mải mê theo dấu những cánh chuồn. Ngọt trong gánh nước đầu nguồn, sóng sánh theo chân mẹ đi về ngõ nhỏ. Trăng nghiêng tháp cổ, vườn ai vương vất mùi hương, Tháng Tư se sắt yêu thương, nơi bắt đầu một tình yêu thánh thiện. Và đây nữa con đường ra phố huyện, sớm hôm nay bỗng rực rỡ cờ hoa.
Tháng Tư của niềm hoan ca, mừng ngày Bắc - Nam hoàn toàn giải phóng. Cả đất trời bỗng nhiên xao động, rưng rưng nước mắt, nụ cười. Cái giờ phút thiêng liêng mà rất đỗi bồi hồi, về một tháng Tư đã đi vào lịch sử. Nghe vang vọng khúc tráng ca bất tử, cả đất trời rung nhịp khúc sang trang.
Tháng Tư dịu dàng, tháng Tư đan xen, giữa hiện tại, tương lai và quá khứ. Bâng khuâng lắm trước loài hoa dung dị, loa kèn hiền như giọt nắng ban mai. Xao xuyến lắm cơn mưa rào bất chợt, đón hè về trong nắng mới chênh chao. Trong cảm xúc trong veo kí ức, tháng Tư nồng nàn, tha thiết thanh cao.
QUỲNH VÂN