Máy bay tiêm kích
Máy bay tiêm kích là máy bay chiến đấu chủ yếu để diệt các mục tiêu trên không của đối phương (cũng có thể dùng để trinh sát đường không hoặc đánh phá mục tiêu mặt đất hoặc trên biển).
Máy bay tiêm kích có ưu thế so với các loại máy bay chiến đấu khác về tốc độ, tính cơ động, trần bay… Máy bay tiêm kích với trang bị 1-2 súng máy hoặc pháo được sử dụng lần đầu trong Chiến tranh thế giới I. Trong chiến tranh thế giới II được phát triển mạnh về số lượng, kiểu và chất lượng chiến đấu (hỏa lực, tốc độ); ví dụ: Liên Xô có IaK-3, IaK-9, La-7, La-9; Đức có: Me-109 và FW-190; Anh có: Haritcai và Xpitphai; Mỹ có: P-38 Laining, P-39 E cô bơ ra và P-47 Mu-xơ-tan. Cuối những năm 40 thế kỉ 20, ra đời máy bay tiêm kích bom và máy bay tiêm kích - đánh chặn.
Hiện nay, máy bay tiêm kích hầu hết là máy bay phản lực, ví dụ: MiG-29 (Nga), F-15A (Mỹ), Tooc na đô (Anh)… có tốc độ trên 2.500km/h, trần bay thực tế gần 30.000m, được trang bị tên lửa không đối không, không đối đất, pháo, súng máy, các thiết bị trinh sát, dẫn đường qua vệ tinh, gây nhiễu… có thể hoạt động trong mọi thời tiết, ban ngày và ban đêm. Trong chiến tranh phá hoại miền Bắc Việt Nam (1965-1972), Mỹ đã dùng nhiều kiểu máy bay tiêm kích; Việt Nam đã sử dụng các máy bay tiêm kích MiG-17, MiG-19, MiG-21
HẠNH PHƯƠNG (sưu tầm)