6 giờ:36 phút Thứ bảy, ngày 9 tháng 4 , 2016

Hạnh phúc thăng hoa từ tình yêu tuổi học trò

Trong dịp đến công tác tại Trạm Ra đa 48, Trung đoàn 294 (Sư đoàn 367), tôi có dịp gặp gỡ Trung úy Mai Thanh Bình - Đài trưởng ra đa P-18. Ban đầu, nhìn nét mặt trẻ măng, nụ cười hồn nhiên luôn nở trên môi, tôi không nghĩ Bình đã xây dựng gia đình. Tuy nhiên, qua câu chuyện với Bình tôi mới biết anh đã có vợ là Phạm Thị Thanh Diệu và cậu con trai hơn một tuổi. Và khi nhắc đến người vợ của mình, đôi mắt Bình ánh lên niềm vui.

 Anh say sưa kể tôi nghe về chuyện tình học trò thơ mộng của hai người. Bình và Diệu vốn là người ở cùng tỉnh Long An nhưng khác huyện. Bình sinh ra và lớn lên ở thành phố Tân An, còn Diệu thì ở huyện Tân Trụ, hai gia đình cách nhau gần trăm cây số. Năm lớp 10, cả Bình và Diệu học chung một lớp tại Trường THPT Lê Quý Đôn (Tân An). Trường cách nhà rất xa nên Diệu ở nhờ nhà bác ruột tại Thành phố Tân An để tiện việc học hành.
Hạnh phúc thăng hoa từ tình yêu tuổi học trò

Đôi uyên ương Mai Thanh Bình - Phạm Thị Thanh Diệu. (Ảnh do nhân vật cung cấp)

Học chung một lớp, lại ngồi gần nhau, Bình và Diệu đã nhanh chóng trở thành đôi bạn thân thiết. Ngày ngày, trên đường đạp xe đến trường Bình thường ghé qua nhà chở Diệu đi học. Thời gian cứ trôi đi, trên chặng đường từ nhà đến trường đã đong đầy những kỷ niệm ngọt ngào của hai người.

Tình yêu của hai người đến một cách êm đềm và cho đến bây giờ Bình cũng không nhớ chính xác thời điểm bắt đầu. Chỉ biết rằng mỗi buổi đến trường, Bình lại háo hức đạp xe thật nhanh đến điểm hẹn để được cùng Diệu lên lớp. Những ngày nghỉ học, không được gặp nhau, lòng anh lại cồn cào nhớ hình ảnh dịu dàng thân thương của cô bạn chung lớp... Bình biết, Diệu cũng dành cho mình tình cảm tương tự, thế nhưng cả hai đều thẹn thùng giữ kín trong lòng mối tình mơ mộng, trong sáng của tuổi học trò.

Càng gắn bó với nhau, hai người lại cùng động viên nhau vươn lên đạt kết quả cao trong học tập. Tốt nghiệp cấp 3, Bình thi đậu vào Học viện PK-KQ, còn Diệu vào học một Trường Trung cấp nghề tại quê nhà. Trước khi Bình lên đường ra Bắc nhập học, Diệu nắm chặt tay anh nghẹn ngào: “Anh hãy yên tâm học tập cho tốt, em sẽ chờ”. Một lời nhắn nhủ mộc mạc mà chứa đựng tình yêu và niềm tin son sắt. Câu nói đó đã theo Bình trong suốt những năm tháng học tập, rèn luyện tại nhà trường quân đội.

Những lúc gặp khó khăn, anh lại nghĩ đến Diệu, đến niềm tin mà cô trao gửi trước khi lên đường. ở quê nhà, Diệu ra trường và đi làm tại một công ty xăng dầu, cô được nhiều chàng trai thành đạt săn đón. Thế nhưng, Diệu vẫn thủy chung chờ Bình trở về. Tình yêu son sắt, sự quan tâm động viên của Diệu đã tiếp thêm sức mạnh để Bình hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao.

Tốt nghiệp ra trường, Bình được phân công công tác tại Trạm Ra đa 48, cách nhà chừng 60 cây số. Diệu vẫn chờ anh như lời hẹn ước năm nào. Cuối năm 2012, đám cưới của họ được tổ chức trong niềm hân hoan của hai bên gia đình và đồng chí, đồng đội. Công tác ở một đơn vị làm nhiệm vụ sẵn sàng chiến đấu, Bình ít có thời gian chăm sóc gia đình. Thấu hiểu đặc thù công việc của chồng, Diệu luôn cố gắng thu xếp công việc gia đình, quan tâm động viên anh trong thực hiện nhiệm vụ. Giờ đây họ đã có một bé trai kháu khỉnh. Những lúc về thăm nhà, được vợ quan tâm chăm sóc, được nghe tiếng con thơ bi bô nói cười, Bình thấy mình thật hạnh phúc. Với anh, tình yêu học trò đâu phải “mong manh dễ vỡ” như người ta vẫn thường nói…

CÔNG GIANG
 

Ý kiến bạn đọc

code

Có thể bạn quan tâm

Tin khác

Đọc báo in

Thời tiết

loading...

Tỉ giá

Liên kết website