Khi cộng tác viên viết báo
Là một cộng tác viên của Báo PK-KQ tại đơn vị cơ sở, nhưng tôi chưa trải qua bất cứ một khóa đào tạo chuyên sâu nào về chuyên ngành báo chí. Những hiểu biết về “nghề” làm báo tôi có được cho đến thời điểm này là do quá trình tích lũy từ những lần tham gia các đợt tập huấn, tôi tự nghiên cứu, học tập qua các tài liệu, qua những bài viết của đồng đội, đặc biệt là những kiến thức, kinh nghiệm do các đồng chí trong Ban Biên tập, các phóng viên Báo PK-KQ trực tiếp truyền đạt, góp ý để tôi có được niềm đam mê và trở thành cộng tác viên như hiện nay.
Cộng tác viên Báo PK-KQ tác nghiệp trong giờ huấn luyện thực hành của học viên
đào tạo chuyên ngành PPK tại Học viện PK-KQ. Ảnh: CTVTôi còn nhớ như in ngày “đặt nét chữ đầu tiên” để viết lên những dòng tâm huyết và tình yêu của mình gửi lên các trang báo cách đây đã gần 10 năm. Khi ấy tôi chưa hiểu thế nào là một tác phẩm báo chí và càng không hiểu cộng tác viên là như thế nào. Nhưng cảm hứng cùng niềm đam mê đã thôi thúc tôi, vậy là tôi viết, viết theo đúng những dòng suy nghĩ, đúng những gì mình cảm nhận được từ cuộc sống, từ những hoạt động thường nhật của bộ đội. Sau khi hoàn thành bài viết đầu tay về hoạt động huấn luyện của học viên đào tạo sĩ quan chỉ huy kỹ thuật phân đội pháo phòng không, địa chỉ tôi tìm đến đầu tiên đó là Báo PK-KQ. Hôm ấy, tôi trực tiếp mang bản thảo đến Tòa soạn. Tiếp nhận bản thảo của tôi là nhà báo Vũ Quang Huy, khi ấy đang là Tổng Biên tập. Nhận bản thảo của tôi anh xem khá kỹ, nhìn những nét chữ non nớt, anh biết ngay đây là lần đầu tiên tôi viết báo, a góp ý rất nhẹ nhàng: “Bài của đồng chí viết có nội dung, phản ánh khá chân thực về hoạt động của bộ đội, song còn thiếu nhiều điều để trở thành một tác phẩm báo chí”. Tôi thật may mắn vì ngay lúc đó, anh đã giảng giải, truyền đạt rất nhiều kiến thức mà chắc chắn suốt cuộc đời này tôi sẽ không bao giờ quên. Sau này, mỗi lần tham gia các lớp tập huấn hay có dịp gặp gỡ Ban Biên tập và các phóng viên của Báo, các đồng chí luôn nhắn nhủ tôi rằng: Người làm báo trong Quân đội dù là chuyên nghiệp hay cộng tác viên bất luận trong hoàn cảnh nào cũng phải luôn gắn bó, gần gũi, sâu sát với bộ đội, bài viết phải tôn trọng sự thật, phản ánh khách quan, trung thực các nhân vật, sự việc, giữ bản sắc văn hóa, không ngừng sáng tạo và điều quan trọng là các tác phẩm báo chí viết về bộ đội dù viết bằng hình thức nào cũng phải đến được với bộ đội, đó mới là thành công.
Gần 10 năm qua, tôi cũng chưa thống kê xem mình viết được bao nhiêu tin, gửi được bao nhiêu bài về Báo PK-KQ, nhưng tôi luôn ý thức được rằng đội ngũ cộng tác viên chính là “tai”, “mắt” của cơ quan báo chí tại các đơn vị cơ sở. Mỗi tác phẩm báo chí của các phóng viên và cộng tác viên phản ánh hoạt động của bộ đội, các lĩnh vực của cuộc sống sẽ góp phần cổ vũ, động viên bộ đội vượt qua mọi khó khăn, thử thách, vươn lên hoàn thành tốt các nhiệm vụ được giao. Vì vậy, để có được những tin, bài chất lượng, phản ánh chân thực các hoạt động của bộ đội, tôi đã tranh thủ tận dụng mọi thời gian có thể, kể cả ngày nghỉ, giờ nghỉ, ngày cũng như đêm, lặn lội đến những nơi khó khăn, gian khổ của bộ đội để sưu tầm tư liệu viết bài. Dấu chân tôi luôn có ở trên khắp các giảng đường, thao trường, bãi tập, những công sự, trận địa, trên đài điều khiển, bên bệ phóng hay trên những mâm pháo bỏng rát giữa trưa Hè oi ả. Mỗi khi cầm bút tôi luôn tâm niệm là phải viết bằng tâm huyết, bằng tình yêu và trách nhiệm của một cộng tác viên để Ban Biên tập tin tưởng, sử dụng tác phẩm của mình và để các tác phẩm đó đến được với bộ đội.
Với tôi giờ đây, cùng với thực hiện công việc chuyên môn tại đơn vị thì viết báo đã trở thành niềm yêu thích và đam mê rất lớn. Tôi thấy rằng, không phải ai sinh ra đã có sẵn khả năng để viết được các tác phẩm báo chí, mà khả năng đó chỉ được hình thành, phát triển từ quá trình học tập, bồi dưỡng, tự nghiên cứu, trau dồi tri thức và vấn đề quan trọng hơn cả là phải thường xuyên rèn cho mình “bút sắc, lòng trong, tâm sáng”.
TIẾN TƯỜNG