Nuôi dưỡng niềm đam mê nghề báo
Trong thực tế, mỗi người đến với nghề báo đều theo một cái duyên riêng. Có người chủ động chọn nghề hoặc nghề vô tình chọn họ. Nhưng dù ở trường hợp nào thì một nhà báo cũng không thể theo đuổi được nghề nếu không có niềm đam mê và nhiệt huyết.
Phóng viên Báo PK-KQ tác nghiệp tại Trường bắn TB-1. Ảnh: DƯƠNG TOÀN Mọi nhà báo, kể cả nam giới hay nữ giới đều phải xác định: Làm báo là một nghề rất vất vả, đòi hỏi phải có trách nhiệm xã hội cao, hội tụ đủ thể lực và trí tuệ. Muốn có được những tác phẩm báo chí đạt chất lượng tốt, người làm báo phải xông xáo, sáng tạo, phải cần mẫn miệt mài lao động chẳng khác gì con tằm rút ruột nhả tơ. Đây cũng là một nghề có khá nhiều thách thức và áp lực. Tuy nhiên, nếu có lòng yêu nghề, đam mê và nhiệt huyết, chắc chắn người làm báo sẽ thành công trên con đường mình đã chọn.
Khi mới vào nghề, ban đầu ai cũng bỡ ngỡ, cũng gặp khá nhiều khó khăn ở những tác phẩm đầu tiên. Trách nhiệm xã hội là từ khóa bạn phải luôn thuộc nằm lòng. Ngay từ khâu thu thập, xử lý thông tin đến phát triển thành bài viết, đều phải bảo đảm tính khách quan chân thật, tính tư tưởng, tính Đảng, tính nhân dân… Hay nói một cách khác, muốn có tin, bài ấn tượng, chính xác, tạo được dư luận tốt, người làm báo phải có đầy đủ các yếu tố đạo đức nghề nghiệp, có cái tâm trong sáng, có đam mê nghề nghiệp, có trí tuệ và phong cách làm việc khoa học: Chân đi, mắt quan sát, đầu suy nghĩ và tay viết.
Để nuôi dưỡng niềm đam mê với nghề, mỗi phóng viên phải cháy hết mình trong từng trang viết, phải thể hiện rõ quan điểm của mình trong mỗi sự kiện mà đời sống xã hội diễn ra. Nghề báo cũng mang lại cho chúng ta rất nhiều niềm vui và hạnh phúc. Mỗi chuyến tác nghiệp, chúng ta có được những trải nghiệm thú vị, mới mẻ, được tiếp thu nhiều kiến thức phong phú trong cuộc sống, được thỏa sức sáng tạo trên từng trang viết. Tuy nhiên, nghề báo là nghề đặc biệt nhọc nhằn. Nhọc nhằn vì không được viết dập khuôn theo khuôn mẫu, không được viết giống người khác; mà phải luôn luôn sáng tạo và phải có phong cách riêng biệt. Vậy muốn sáng tạo, muốn có phong cách riêng biệt thì buộc người làm nghề báo phải có kiến thức, phải đam mê, phải trăn trở, suy tư và tìm tòi. Tất cả tố chất đó làm cho người làm báo vất vả hơn, khó nhọc hơn, nhiều khi đau đáu với nghề đến mất ăn, mất ngủ. Vất vả của nghề báo là ở chỗ đó. Nó đòi hỏi sự sáng tạo, đòi hỏi sự bứt phá, đòi hỏi sự cống hiến, đam mê.
Theo kinh nghiệm của bản thân tôi, những vui buồn, hạnh phúc; những va vấp, đụng chạm; thậm chí cả những sai lầm, trả giá… trong những lần đi tác nghiệp thực tế đều là kho kinh nghiệm quý, là hành trang để tôi trải nghiệm, trưởng thành và có được sự tự tin cần thiết. Cũng từ những chất liệu cuộc sống phong phú ấy, tôi đã thai nghén và cho ra đời nhiều tác phẩm mang dấu ấn riêng. Chả riêng gì tôi mà trong thực tế, hầu hết các nhà báo nữ tôi thấy, họ đều thể hiện niềm đam mê, nhiệt huyết theo cách của riêng mình. Với họ, hạnh phúc nhất là trong hành trình đó, bên cạnh mình là gia đình, là đồng nghiệp, là những người sẵn lòng hỗ trợ, sẻ chia. Đôi khi chỉ đơn giản là được làm đúng công việc mình yêu thích, được phát huy hết năng lực và niềm đam mê của mình.
Và chỉ có niềm đam mê, yêu và tâm huyết với nghề, mới giúp những nhà báo sẵn sàng có mặt mọi nơi, đến với mọi miền của Tổ quốc, đưa hơi thở cuộc sống vào từng trang viết sống động và ý nghĩa.
QUỲNH VÂN