Những cơn mưa mặn đến vô cùng Rơi trắng lóa trên nền trời tháng Bảy
Như tiếng gọi thanh xuân thuở ấy
Xanh nhức tán rừng ánh mắt tìm nhau
Tháng Bảy về trầm mặc phủ nhành lau
Những cô gái, chàng trai chưa biết tên về bên đồng đội
Người cha già bao năm tìm con nơi dòng thư cuối
Mắt rưng rưng vời vợi cánh cò chiều
Tháng Bảy về dạy người phải biết yêu
Mỗi lằn ranh, nhành cây, ngọn cỏ
Tổ quốc mình lớn lên và rạng danh từ đó
Cho màu cờ lộng gió mãi tung bay
Trong mênh mang tiếng hát tháng Bảy này
Cứ khắc khoải lời ru của mẹ
Rằng con ơi dẫu có đi năm châu, bốn bể
Không được quên một thời đất nước đẵm gian lao.
NGÔ TIẾN MẠNH